Để trở nên người cao cả. Suy niệm Tin mừng Chúa nhật 31

"Ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em" (Mt 23,11).
Để trở nên người cao cả
(Suy niệm Tin mừng Mat-thêu (23, 1-12) trích đọc vào Chúa Nhật 31 thường niên)

Đã là người, ai cũng muốn tôn mình lên, muốn khẳng định mình, muốn nâng cao giá trị của mình.
Tại sao mọi người đều cùng có chung một khát vọng như thế?
Chính Thiên Chúa đã đặt vào lòng chúng ta khát vọng đó để thôi thúc chúng ta vươn lên, "trở nên người trưởng thành, đạt tới tầm vóc viên mãn của Đức Ki-tô” (Ep 4,13). Chính Chúa Giê-su cũng mời gọi mọi người vươn tới những giá trị cao nhất: "Anh em hãy nên hoàn thiện như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện" (Mt 5, 48).
Như thế, khát mong trở nên con người hoàn hảo là một khát vọng rất tự nhiên và chính đáng.
Nhưng làm sao để nâng cao giá trị của mình?

1.Những phương thức sai lầm
Những luật sĩ và biệt phái thời Chúa Giê-su muốn nâng cao giá trị của mình bằng cách làm những việc đạo đức bề ngoài, cốt để cho người ta thấy; họ "đeo những hộp kinh lớn hơn người khác trên trán, mang những tua áo dài hơn mọi người chung quanh, ưa ngồi chỗ nhất trong đám tiệc, chiếm những hàng ghế đầu trong hội đường, ưa được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và mong được thiên hạ gọi là thầy" (Mt 23, 5-7).
Các môn đệ Chúa Giê-su cũng đôi lần tranh luận để xác định giữa các ông, ai là người lớn nhất (Mc 9,33-37. Lc 9,46-47).
Rồi một bữa nọ, tưởng rằng mai đây Chúa Giê-su sẽ được lên ngôi cao, hai anh em Gioan và Giacôbê đến nài xin Chúa Giê-su cho mình được ngồi bên hữu và bên tả ngai vinh hiển của Ngài trong tương lai. Nghe vậy, mười môn đệ kia bất bình với Gioan và Gia-cô-bê, có lẽ vì hai anh em nầy toan tính nắm giữ hai chiếc ngai mà họ đang ngấp nghé (Mc 10, 35-41).
Trong xã hội hôm nay cũng thế, ai cũng muốn được trọng vọng, được tôn vinh, được nâng cao bằng cách nầy hay bằng cách khác.
         
2. Phương cách thực sự mang lại giá trị cho đời người        
Giá trị con người không tuỳ thuộc vào của cải hay địa vị xã hội như những người biệt phái và luật sĩ thời Chúa Giê-su tưởng lầm. Họ tưởng rằng hễ "đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài, được ngồi vào chỗ nhất trong đám tiệc, chiếm được hàng ghế đầu trong hội đường, được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là thầy…" là có giá trị trước mặt mọi người. Thật ra, giá trị con người không do những thứ nầy mang lại.
Giá trị con người cũng không tuỳ thuộc vào ghế cao, ghế thấp, vào địa vị công danh như hai môn đệ Gioan và Giacobê lầm tưởng, nhưng giá trị con người tuỳ thuộc vào phẩm chất và lòng đạo đức của họ.
Qua Công Đồng Vaticano II, Giáo Hội khẳng định: "Giá trị con người không tuỳ thuộc nơi những gì người ta có, mà tuỳ thuộc vào phẩm chất mỗi người".
Biệt thự của ta, vàng bạc của ta, chức vụ lớn lao của ta… không làm cho ta có giá hơn những người khác. Chỉ có phẩm chất cao đẹp và lòng đạo đức của ta mới có thể làm cho ta có giá trị hơn người khác mà thôi.

Về vấn đề này, Chúa Giê-su dạy cho các môn đệ, các luật sĩ và biệt phái và cho cả chúng ta biết phương thế đích thực để làm cho mình nên cao trọng. Đó là hạ mình phục vụ người khác như người tôi tớ. Ngài nói: "Ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em" (Mc 10, 43. Mt 23,11).
Lời Chúa dạy nghe thật ngược đời, rất khó chấp nhận, nhưng đó là chân lý!
Cuộc đời mẹ Tê-rê-xa Calcutta minh chứng điều đó.
Mẹ đã hiến đời mình làm tôi tớ phục vụ những con người cùng khổ nhất trên thế gian này nên mẹ trở thành người phụ nữ được trọng vọng và yêu mến nhất thế giới.
Năm 1996, Quốc hội lưỡng viện Hoa Kỳ phong tặng mẹ danh hiệu "Công dân danh dự" của nước này. Mẹ là nhân vật thứ tư trên thế giới được ban tặng danh hiệu này.
Ngày 10 tháng 2 năm 1979, mẹ được nhận giải Nobel hòa bình vì sự nghiệp dấn thân phục vụ những người cùng khốn.
Ngày 5-9-1997, mẹ Têrêxa qua đời tại Calcutta. Chính phủ Ấn Độ tổ chức an táng trọng thể mẹ Têrêxa theo nghi thức quốc táng, một vinh dự từ trước tới nay chỉ dành cho các lãnh tụ hàng đầu của đất nước có nhiều công trạng với quốc gia.
Ngày 19 tháng 10 năm 2003, mẹ được Giáo hội nâng lên hàng chân phước chỉ 6 năm sau ngày qua đời!
Và ngày 4 tháng 9 năm 2016, mẹ được Đức thánh Cha Phan-xi-cô tuyên thánh để được các tín hữu kính nhớ muôn đời.
Như thế, cuộc đời và sự nghiệp của Mẹ Tê-rê-xa Calcutta minh chứng lời dạy của Chúa Giê-su là xác đáng.

Lay Chúa Giê-su,
Xin giúp chúng con đừng tìm cách tôn mình lên bằng những đồ trang sức mắc tiền hay bằng tài sản quý giá, nhưng biết làm gia tăng giá trị đời mình bằng đời sống dấn thân phục vụ những người nghèo thiếu, đau khổ chung quanh như lời Chúa dạy. Nhờ đó, chúng con trở nên người có phẩm giá cao hơn và được đẹp lòng Chúa hơn.

Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
 
Tin Mừng Matthêu (23, 1-12)
 
1 Bấy giờ, Đức Giê-su nói với dân chúng và các môn đệ Người rằng:2 "Các kinh sư và các người Pha-ri-sêu ngồi trên toà ông Mô-sê mà giảng dạy.3 Vậy, tất cả những gì họ nói, anh em hãy làm, hãy giữ, còn những việc họ làm, thì đừng có làm theo, vì họ nói mà không làm.4 Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón tay vào.5 Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy, họ đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài.6 Họ ưa ngồi cỗ nhất trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường,7 ưa được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là "ráp-bi".
8 "Phần anh em, thì đừng để ai gọi mình là "ráp-bi", vì anh em chỉ có một Thầy; còn tất cả anh em đều là anh em với nhau.9 Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời.10 Anh em cũng đừng để ai gọi mình là người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh đạo, là Đức Ki-tô.11 Trong anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em.12 Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên.