Website Nguồn Vui xin chào tất cả các bạn!
Rss Feed

Danh mục chính

Cho người điếc được nghe. Suy niệm Tin mừng Chúa nhật 23 năm B

Nếu không được Chúa Giê-su mở tai, chúng ta cũng chỉ là những người điếc trước những Lời ban sự sống của Thiên Chúa.
Cho người điếc được nghe
(Suy niệm Tin mừng Mác-cô (7, 31-37) trích đọc vào Chúa nhật 23 thường niên)
 
“Trong thiên hạ có anh giả điếc
Khéo ngơ ngơ ngác ngác, ngỡ là ngây,
Chẳng ai ngờ: sáng tai họ, điếc tai cày…”
(trích bài “Anh giả điếc” của Nguyễn Khuyến)
 
Sáng tai họ, điếc tai cày
Theo nghĩa đen, khi người cày ruộng ra lệnh cho trâu kéo cày tiến lên thì tai trâu như điếc chẳng nghe gì, nên cứ đứng ỳ một chỗ. Tật đó gọi là “điếc tai cày.” Trái lại khi đang cày ngon trớn mà chợt nghe người cày hô nhỏ: “họ!” (tức là dừng lại) thì tai trâu trở nên sáng tỏ, trâu bèn đứng lại liền. Tật nầy gọi là “sáng tai họ”: nghe tiếng “họ” thì đứng lại liền, cho khỏe xác.
Thành ngữ nầy ám chỉ có những đôi tai luôn mở ra (sáng tai) đối với những lời xem ra có lợi và thường xuyên đóng lại (điếc tai) trước những lời mà lòng chẳng muốn nghe.
 
Có nhiều học sinh điếc đặc trước những lời giáo huấn của thầy cô nhưng rất sáng tai trước những quyến rũ của bạn bè hư hỏng.
Có người chồng rất sáng tai trước những rủ rê của bạn nhậu mà điếc đặc trước những lời can gián của vợ con.
Có người điếc đặc trước tiếng nói lương tâm mà rất sáng tai trước lời gọi mời của dục vọng đê hèn.
Có người điếc lác đối với những Lời ban sự sống của Thiên Chúa mà sáng tai trước những lời đưa đến hư vong do Sa-tan mời gọi…
Tuy nhiên, nhận ra sự điếc lác của mình trước một số lãnh vực nào đó và tìm cách chữa trị tận căn là điều không dễ.

Người ta có thể điếc trong 2 trường hợp sau đây:

1. Điếc trước lời răn dạy, chỉ bảo, phê phán của người đời
Khi những người thân của ta như vợ, chồng, con cái, bạn bè… trách ta sai lầm, ứng xử thiếu khôn ngoan, thiếu tinh thần trách nhiệm… ta nổi giận nổi khùng lên và ta đóng tai lại, không muốn nghe những lời nhận xét đó, dù những lời đó được nói ra để xây dựng, giúp ích cho ta.
-Những lời răn khuyên sửa lỗi cho ta… làm ta bị tổn thương : chúng làm sụp đổ cái tôi đầy kiêu hãnh của mình. Thế nên ta cứ bỏ ngoài tai những lời xây dựng đó... Như thế là ta đang bị điếc.
 
-Những lời răn khuyên sửa lỗi như nhát dao của bác sĩ giải phẫu, có tác dụng cắt bỏ những khối u độc hại trong con người của ta, nhưng làm cho ta đau đớn, nên ta không chấp nhận mổ xẻ.
Ai mắc bệnh này thì khốn đốn ngàn lần hơn bị khiếm thính, tức điếc tai về mặt thể lý.
 
Tuy nhiên, nên nhớ rằng, đón nhận lời răn khuyên sữa lỗi của người chung quanh, có nhiều ích lợi :
- Vì đó là con dao của bác sĩ giúp cắt bỏ khối u ác tính đe dọa đời mình;
- Là thuốc đắng điều trị căn bệnh tinh thần của ta, làm cho ta nên lành mạnh hơn.
Tuân Tử nói: "Người chê ta mà chê phải là thầy của ta; người khen ta mà khen phải là bạn ta; những kể vuốt ve nịnh bợ ta  chính là kẻ thù của ta vậy."

 
Trẻ nhỏ và người thiếu khôn ngoan không chấp nhận mổ xẻ khối u độc vì sợ đau đớn.
Người lớn và khôn ngoan thì sẵn sàng chấp nhận mổ khối u ác tính để được chữa lành.
Tương tự như thế, những tâm hồn thánh thiện, khiêm nhường sẵn sàng mở tai nghe những lời phê phán để được nên thiện toàn.
 
2. Điếc trước những lời răn dạy của Chúa
Câu Lời Chúa nào hợp với sở thích, mong ước của ta thì ta mở tai nghe và ghi nhớ, ví dụ: “Các con hãy xin thì sẽ được…”
Còn những câu lời Chúa nào không hợp với ước muốn, sở thích của ta, ví dụ: “Các con hãy yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho những người nguyền rủa các con…” thì ta đóng tai lại, không để ngấm vào tâm hồn. Như thế là ta đã trở nên điếc trước lời Chúa.
 
Nếu vừa điếc trước những lời răn khuyên của những người chung quanh, lại vừa điếc trước lời Chúa dạy nữa, thì thật là nguy khốn, vì như thế, con người chúng ta cứ chứng nào tật ấy, sẽ không bao giờ được cải thiện, không bao giờ được sửa đổi nên tốt được.
Ai mắc thứ điếc này thì khốn đốn ngàn lần hơn bị khiếm thính, tức điếc tai thể lý.

 

 


Lạy Chúa Giê-su,
Nhiều lần trong đời, đôi tai chúng con đã đóng lại trước những lời hay lẽ phải và những lời khuyên răn của những người chung quanh. Nhiều lần tai chúng con giả điếc trước những giáo huấn của Hội thánh và những lời Chúa dạy. Thật là tai hại khôn lường.
Hôm xưa Chúa đã mở tai cho người điếc ở miền Thập tỉnh được nghe; nay xin Chúa đoái thương tình cảnh “điếc lác” tinh thần của chúng con, cho tai tâm hồn chúng con được sáng trước những lời răn bảo của người chung quanh và nhất là trước những lời dạy khôn ngoan của Chúa, nhờ đó, đời sống chúng con sẽ được cải thiện mỗi ngày. Chúng con sẽ trở nên những người tốt lành, cao đẹp, xứng đáng là con cái của Cha trên trời.

Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
 
Tin mừng Mác-cô 7, 31-37
Hôm ấy, Đức Giê-su lại bỏ vùng Tia, đi qua ngả Xi-đôn, đến biển hồ Ga-li-lê vào miền Thập Tỉnh. Người ta đem một người vừa điếc vừa ngọng đến với Đức Giê-su, và xin Người đặt tay trên anh. Người kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh. Rồi Người ngước mắt lên trời, rên một tiếng và nói: "Ép-pha-tha", nghĩa là: hãy mở ra!  Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng.  Đức Giê-su truyền bảo họ không được kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng truyền bảo họ, họ lại càng đồn ra.  Họ hết sức kinh ngạc, và nói: "Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả: ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được."
 

Nghe file Audio
(Thể hiện: Lê Anh)
Download
Tác giả bài viết: Linh mục I-nha-xi-ô Trần Ngà