Website Nguồn Vui xin chào tất cả các bạn!
Rss Feed

Danh mục chính

Hội thánh không thể lơ là việc thực thi bác ái cũng như lơ là việc ban các bí tích và Lời Chúa.
CHÚA NHẬT 30 THƯỜNG NIÊN NĂM A

Tin mừng Mat-thêu 22, 34 - 40
34 Khi nghe tin Đức Giê-su đã làm cho nhóm Xa-đốc phải câm miệng, thì những người Pha-ri-sêu họp nhau lại. -35 Rồi một người thông luật trong nhóm hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng:36 "Thưa Thầy, trong sách Luật Mô-sê, điều răn nào là điều răn trọng nhất? "37 Đức Giê-su đáp: "Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi.38 Đó là điều răn quan trọng nhất và điều răn thứ nhất.39 Còn điều răn thứ hai, cũng giống điều răn ấy, là: ngươi phải yêu người thân cận như chính mình.40 Tất cả Luật Mô-sê và các sách ngôn sứ đều tuỳ thuộc vào hai điều răn ấy."
 

Đôi cánh để bay lên
(Suy niệm Tin mừng Mat-thêu (22, 34 – 40) Chúa nhật 30 năm A)

Máy bay cần phải có hai cánh mới có thể bay lên không trung, nếu bị hỏng mất một hoặc cả hai cánh thì tất nhiên phải nằm lì một chỗ, không thể cất cánh được.
Các loài chim cũng thế. Nếu bị cắt mất một cánh, chúng không thể bay lên được.
Tương tự như thế, con người muốn đạt tới cõi phúc thiên đàng thì cũng phải tuân giữ hai điều răn quan trọng nhất.
Hai điều răn nầy được Chúa Giê-su công bố như sau: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Đó là điều răn quan trọng nhất và điều răn thứ nhất. Còn điều răn thứ hai, cũng giống điều răn ấy, là ngươi phải yêu người thân cận như chính mình” (Mt 22, 37-39).
Ngoài ra, Chúa Giê-su gắn kết hai điều răn nầy thành một, khi dạy rằng ai yêu thương con người thì kẻ ấy cũng đang yêu mến Thiên Chúa; cụ thể là mỗi khi chúng ta thăm viếng, chăm sóc, giúp đỡ… những người bất hạnh là đang làm cho chính Ngài (xem Mt 25, 31-45).
 
Ảo tưởng
Tuy nhiên, có một số người lầm tưởng rằng: Chỉ cần tuân giữ điều răn thứ nhất là kính mến Chúa, chủ yếu là tham dự Thánh lễ các ngày Chúa nhật cùng đọc kinh sáng tối… là đủ để lên thiên đàng.
Thực ra, sống đạo như vậy chưa đủ, chưa đúng như Chúa yêu cầu. Thực hành như thế khác gì muốn “bay” lên thiên đàng mà chỉ cần một cánh.
Đức thánh Cha Bê-nê-đích-tô 16 nhắc nhở chúng ta phải thực hành đầy đủ cả hai: Vừa thờ phượng Thiên Chúa, vừa yêu thương mọi người và không thể thiếu một trong hai.
Ngài nói: “Việc thực thi bác ái đối với các goá phụ và trẻ mồ côi, với các tù nhân, với các bệnh nhân và người túng thiếu dưới mọi hình thức, thuộc về bản chất của Hội thánh cũng y như việc phục vụ bí tích và rao giảng Phúc âm. Hội thánh không thể lơ là việc thực thi bác ái cũng như lơ là việc ban các bí tích và Lời Chúa.
[1]
Nếu chúng ta không thờ phượng Thiên Chúa, cũng chẳng quan tâm săn sóc giúp đỡ những người bất hạnh chung quanh… thì chúng ta như máy bay không cánh, chẳng thể bay lên.
Nếu chúng ta chỉ thờ phượng Thiên Chúa mà thờ ơ, vô cảm đối với những người bất hạnh… thì cũng như máy bay bị gãy mất một cánh, không thể bay tới thiên đàng.
 
Lạy Chúa Giê-su,
Thiên Chúa đã cho loài chim có đôi cánh để chúng có thể bay vút lên cao và tung cánh khắp bốn phương trời.
Chúa cũng cho mỗi người chúng con có đôi cánh tuyệt vời là quy luật mến Chúa yêu người để chúng con sử dụng mà bay lên thiên đàng hưởng phúc muôn đời với Chúa.
Xin cho chúng con đừng bao giờ cắt bỏ đôi cánh Chúa ban, vì khi làm như thế, chúng con không thể bay về với Chúa mà lại bị trầm luân muôn đời trong cõi chết. Amen.
 
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà

[1] Thông điệp “Thiên Chúa Là Tình Yêu” số 22 của Đức Giáo hoàng Bê-nê-đích-tô

Tác giả bài viết: Linh mục Inhaxiô Trần Ngà