Hãy mau trở về cùng Chúa. Suy niệm Tin mừng Chúa nhật 4 Mùa Chay

Khi phạm tội trọng, ta bị cắt lìa ra khỏi Thân mình Chúa Giê-su như cành lìa cây.
Hãy mau trở về cùng Chúa
(Suy niệm Tin mừng Luca (15, 1-3. 11-32) trích đọc vào Chúa nhật IV Mùa Chay)
 
Ngày 13/4/2007, đài BBC đưa tin: Ông Chang Po-yu, một bác sĩ thú y làm việc tại vườn thú Shoushan, thành phố Cao Hùng, Đài Loan, bắn thuốc mê vào một cá sấu thuộc giống hung dữ, nặng đến 200 kg, để chữa bệnh cho nó. Yên trí cá sấu đã bị mê vì thuốc, ông thò tay rút ống tiêm ra. Thình lình, con cá sấu quay đầu và ngoạm luôn cánh tay của ông.
Nhìn cánh tay của mình nằm gọn trong miệng cá sấu, ông Chang lâm vào tình trạng tuyệt vọng, vô cùng tiếc nuối và đau đớn khôn cùng. Đây là nỗi đau thương mất mát khủng khiếp nhất đời.

 
 
Thiên Chúa rất đau lòng khi ta phạm tội
Nỗi đau thương của ông Chang trong câu chuyện trên đây nói lên phần nào nỗi đau thương khôn nguôi của Thiên Chúa khi Ngài đánh mất chúng ta là một chi thể rất yêu quý của Ngài.
Từ ngày lãnh nhận bí tích Thánh tẩy, chúng ta được tháp nhập vào Thân thể Chúa Giê-su và trở nên một chi thể của Ngài (Giáo lý công giáo số 1267).
Thánh Phao-lô cũng nhắc nhở chúng ta nhìn nhận sự thật quan trọng nầy: "Nào anh em chẳng biết rằng thân xác anh em là phần thân thể của Đức Ki-tô sao?" (I Cr 6, 15).
Thế nhưng, tội trọng như một nhát dao ác nghiệt cắt lìa chúng ta khỏi thân mình Chúa, gây ra một hậu quả kép rất đau thương: Về phía mình, chúng ta trở nên như cành nho lìa cành, như bàn tay đứt lìa cơ thể; về phần Chúa, Ngài vô cùng đau đớn vì mất một phần cơ thể rất thân thương!
Như bàn tay lìa thân thì phải hư thối và phải chết thế nào thì người tội lỗi tách lìa Thiên Chúa cũng gánh lấy hậu quả tương tự: Họ trở nên hư hỏng, mất đi phẩm chất cao đẹp và đánh mất sự sống thiêng liêng được Thiên Chúa thông ban từ ngày lãnh bí tích Thánh Tẩy.
Hậu quả nầy được Chúa Giê-su minh họa bằng hình ảnh đứa con hoang đàng trong tình trạng đói rách thảm hại, ngày ngày sống giữa đàn heo bẩn thỉu và cầu mong được ăn bớt phần của heo nhưng chẳng ai cho (Lc 15, 14-16).
 
Như bàn tay bị cắt lìa thân không thể hoạt động và không mang lại lợi ích gì cho thân thể thì người tội lỗi cũng không thể lập được công đức gì, cho dù có làm được những việc to tát lớn lao. Theo thánh Phao-lô thì khi ở trong tình trạng tội lỗi, lúc không còn đức mến, thì dù có nói được các thứ tiếng của loài người và thiên thần, có chuyển núi dời non hay đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí hoặc nộp cả thân xác để chịu thiêu đốt… thì cũng chẳng đạt được ơn phúc gì (Cô-rinh-tô 13, 1-3).
 
Thiên Chúa rất mừng vui khi người tội lỗi trở lại với Ngài
Trở lại câu chuyện ông Chang bị cá sấu ngoạm mất cánh tay trên đây.
Khi thấy tình cảnh bi đát của ông Chang, người ta liền đưa ông đi cấp cứu. Còn những nhân viên khác thì bắn hai viên đạn vào con cá sấu để giành lại cánh tay và đem ngay đến bệnh viện để các bác sĩ nối lại cho ông.
Sau 6 giờ phẫu thuật, các bác sĩ Đài Loan đã thành công trong việc ráp nối lại cánh tay bị đứt lìa cho nạn nhân và sức khoẻ của ông Chang Po – yu đang bình phục trở lại.
Sau cuộc phẫu thuật, truyền hình đã quay cảnh ông Chang Po-yu tươi cười sung sướng. Ông cảm thấy đây là hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời.
 
Niềm vui có lại được cánh tay của ông Chang cũng diễn tả đúng niềm vui của Thiên Chúa khi có người tội lỗi ăn năn hối cải trở lại với Ngài.
Niềm vui đó được Chúa Giê-su diễn tả qua Tin mừng hôm nay như sau: Người cha sai bảo các tôi tớ: “Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng! Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy. Và họ bắt đầu ăn mừng.”

 
 

Lạy Chúa Giê-su,
Chúa vô cùng đau đớn khi chúng con phạm tội trọng xa lìa Chúa và Chúa quá đỗi mừng vui một khi chúng con sám hối, ăn năn trở lại với Ngài.
Khi phạm tội xa lìa Chúa, xin giúp chúng con mau mau quay lại với Ngài như cánh tay đứt lìa phải được cấp tốc tháp nối lại với thân mình để Chúa khỏi đau buồn tiếc nuối vì mất đi một chi thể thân thương và để chúng con không trở thành “cánh tay chết” vì phải xa lìa Chúa là nguồn ban sự sống thiêng liêng cho chúng con.
 
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
 
Tin Mừng Luca 15, 1-3. 11-32
1Các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng.   2Những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau : "Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng."   3Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này :
4"Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất ?   5Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai.   6Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói : 'Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó.'   7Vậy, tôi nói cho các ông hay : trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.
8"Hoặc người phụ nữ nào có mười đồng quan, mà chẳng may đánh mất một đồng, lại không thắp đèn, rồi quét nhà, moi móc tìm cho kỳ được ?   9Tìm được rồi, bà ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói : 'Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được đồng quan tôi đã đánh mất.'   10Cũng thế, tôi nói cho các ông hay : giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối."
11 Rồi Đức Giê-su nói tiếp : "Một người kia có hai con trai.   12 Người con thứ nói với cha rằng : 'Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng.' Và người cha đã chia của cải cho hai con.   13Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.
          14"Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu,   15 nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng; người này sai anh ta ra đồng chăn heo.   16Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho.   17Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ : 'Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói !   18Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người : 'Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha,   19 chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.'   20 Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha.
"Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để.   21Bấy giờ người con nói rằng : 'Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa ...'   22 Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng : 'Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu,   23 rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng !   24 Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy.' Và họ bắt đầu ăn mừng.
25"Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa,   26liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì.   27Người ấy trả lời : 'Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ.'   28Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ.   29Cậu trả lời cha : 'Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè.   30Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng !'
  31"Nhưng người cha nói với anh ta : 'Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con.   32Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy”.
 
 
 

Tác giả bài viết: Linh mục I-nha-xi-ô Trần Ngà