Chúng ta đã trở nên tạo vật mới và đã mặc lấy Chúa Ki-tô....
Đừng bưng tai bịt mắt trước những lời Chúa phán và những kỳ công Chúa làm....
Thay vì ghen tị trước những thành công của người khác, ta hãy vui mừng hân hoan, vì sự thành công của họ đem lại nhiều lợi ích cho ta cũng như cho mọi người....
Đời người ngắn ngủi, có những thứ một khi mất đi rồi thì không cách nào tìm lại được nữa. Chớ vội vàng cố tiến về phía trước, hoặc tìm cách tranh giành những lợi ích nhỏ nhoi. Sống chậm lại, còn có những điều còn quý giá hơn nhiều....
Biết hy sinh quyền lợi riêng để cảm thông và chia sẻ với người khác là cao điểm của tình yêu....
Suốt gần một năm nay, nhà hàng của Dennis liên tục ế ẩm vì thời buổi kinh tế khó khăn sau cuộc khủng bố 9/11 đã làm chùn bước nhiều khách hàng. Nhà hàng của anh trước kia cũng đã có lúc khách đợi sắp hàng dài nhất trong khu shopping này, thế mà bây giờ thì cả chủ và thợ đều phải ngáp gió đập ruồi......
Một hôm, một sinh viên trẻ có dịp đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư này vẫn thường được các sinh viên gọi thân mật bằng tên “người bạn của sinh viên” vì sự thân thiện và tốt bụng của ông đối với học trò....
Mẹ thường ngồi một mình trong phòng khách, ôm chiếc hộp sắt và lẩm bẩm điều gì đó một mình. Nhìn thấy anh hoặc con dâu, bà chỉ khẽ cười. Anh hỏi mẹ đang nói gì vậy thì bà trả lời: “Mẹ có nói gì đâu!”...
Ngày xửa ngày xưa, ở vùng nọ có một ông lão nhà nghèo tên Wali Dad Gunjay, hay Wali Dad Đầu Hói. Ông không có họ hàng, chỉ sống một mình trong căn chòi đất biệt lập với thị trấn. Wali Dad kiếm sống bằng việc cắt cỏ trong rừng và bán chúng làm thức ăn cho ngựa. Ông chỉ kiếm vỏn vẹn 2 xu rưỡi một......
Một người ăn mày tội nghiệp cụt một cánh tay đến trước một trang viên, gặp nữ chủ nhân để ăn xin. Nhìn tay áo trống trải đung đưa của người đàn ông, người nào cũng đều khẳng khái bố thí cho. Tuy nhiên, vị chủ nhân này lại không hề khách khí, chỉ ra đống gạch trước cửa nói với người ăn mày:...
Có một người diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hè năm ấy ông tìm về một làng quê vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên cấp I trường làng....
Bạn sẽ không còn muốn phán xét bất cứ một ai nữa sau khi đọc xong câu chuyện này Quan niệm của một cá nhân là sản phẩm tích lũy kinh nghiệm sống trong cuộc đời của họ. Dù muốn hay không, vô tình hay cố ý, chúng ta đang dùng chính những quan niệm đó để đánh giá và nhận xét các việc xung quanh mình....
Đây là lời bài hát nổi tiếng kể về một câu chuyện có thật ở Đài Loan diễn ra vào những thập niên 1980, bài hát có tên: “Có ai bán ve chai không?“. Nội dung câu chuyện có thật, xúc-động lòng người như sau:...
Ông Năm suy tính: Chúng nó phá vườn dưa của mình, mình sẽ qua phá nhà chúng nó, chúng nó sẽ quay lại đốt nhà mình - mình sẽ chém chúng nó - dòng họ chúng nó sẽ báo thù và chém lại mình… Rốt cuộc, không lẽ vì vườn dưa mà cả hai dòng họ phải chết oan uổng?!...
Dù người khác có những “gai nhọn” làm ta nhức nhối, nhưng họ cũng không thiếu những “đoá hồng có hương sắc” rất đáng mến yêu....