Ngày xửa ngày xưa, ở vùng nọ có một ông lão nhà nghèo tên Wali Dad Gunjay, hay Wali Dad Đầu Hói. Ông không có họ hàng, chỉ sống một mình trong căn chòi đất biệt lập với thị trấn. Wali Dad kiếm sống bằng việc cắt cỏ trong rừng và bán chúng làm thức ăn cho ngựa. Ông chỉ kiếm vỏn vẹn 2 xu rưỡi một......
Một người ăn mày tội nghiệp cụt một cánh tay đến trước một trang viên, gặp nữ chủ nhân để ăn xin. Nhìn tay áo trống trải đung đưa của người đàn ông, người nào cũng đều khẳng khái bố thí cho. Tuy nhiên, vị chủ nhân này lại không hề khách khí, chỉ ra đống gạch trước cửa nói với người ăn mày:...
Có một người diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hè năm ấy ông tìm về một làng quê vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên cấp I trường làng....
Bạn sẽ không còn muốn phán xét bất cứ một ai nữa sau khi đọc xong câu chuyện này Quan niệm của một cá nhân là sản phẩm tích lũy kinh nghiệm sống trong cuộc đời của họ. Dù muốn hay không, vô tình hay cố ý, chúng ta đang dùng chính những quan niệm đó để đánh giá và nhận xét các việc xung quanh mình....
Một ngày nọ, có một cậu bé nhặt được 1 đôla. Cậu liền đến một cửa hàng bên cạnh đường hỏi: “Xin hỏi, ở đây bác có Thượng đế bán không ạ?” Người chủ cửa hàng không nói gì, ngại cậu bé quấy rối nên đã mời cậu ra khỏi cửa hàng....
Đây là lời bài hát nổi tiếng kể về một câu chuyện có thật ở Đài Loan diễn ra vào những thập niên 1980, bài hát có tên: “Có ai bán ve chai không?“. Nội dung câu chuyện có thật, xúc-động lòng người như sau:...
Nếu ta không chăm chỉ học tập và rèn luyện, thì dù được cấp dưỡng dồi dào, chúng ta cũng yếu kém về mọi mặt như “thằng Tay-trái” đáng thương kia....
Có một vị lãnh chúa rất giàu có, gia sản ruộng vườn bao la. Gần nơi ông ở có một người nông dân tuy nghèo nhưng rất giàu lòng tham.......
Một Thái tử quyền quý muốn kết hôn với cô gái quê nghèo mà lại bị khước từ....