Vận mệnh cuộc đời này (hay, dở, tốt, xấu, hạnh phúc hay bất hạnh…) phần lớn là do chính ta định đoạt (chiếm 90%), Chỉ có phần nhỏ (10%) nằm ngoài quyền định đoạt của ta....
Thay vì ghen tị trước những thành công của người khác, ta hãy vui mừng hân hoan, vì sự thành công của họ đem lại nhiều lợi ích cho ta cũng như cho mọi người....
Trên khuôn mặt của người phụ nữ ấy hằn lên sự vất vả, cực nhọc của một người lao động thấp kém. Chị đang đưa ánh mắt dường như vô vọng của mình khắp sân ga như để tìm kiếm một thứ gì đấy nhưng sau đấy lại tỏ vẻ thất vọng. Trông chị rất đáng thương....
Đời người ngắn ngủi, có những thứ một khi mất đi rồi thì không cách nào tìm lại được nữa. Chớ vội vàng cố tiến về phía trước, hoặc tìm cách tranh giành những lợi ích nhỏ nhoi. Sống chậm lại, còn có những điều còn quý giá hơn nhiều....
Ngày xửa ngày xưa, ở vùng nọ có một ông lão nhà nghèo tên Wali Dad Gunjay, hay Wali Dad Đầu Hói. Ông không có họ hàng, chỉ sống một mình trong căn chòi đất biệt lập với thị trấn. Wali Dad kiếm sống bằng việc cắt cỏ trong rừng và bán chúng làm thức ăn cho ngựa. Ông chỉ kiếm vỏn vẹn 2 xu rưỡi một......
Đây là lời bài hát nổi tiếng kể về một câu chuyện có thật ở Đài Loan diễn ra vào những thập niên 1980, bài hát có tên: “Có ai bán ve chai không?“. Nội dung câu chuyện có thật, xúc-động lòng người như sau:...
Cuộc sống này sẽ tốt đẹp biết bao nếu chúng ta biết trao cho nhau nụ cười, tình yêu thương, giúp đỡ và sự tha thứ....
Khi người ta ích kỷ chỉ biết lo cho mình mà không biết sống vì người khác, không quan tâm phục vụ cộng đồng… là người ta tự làm hại mình cũng như làm điêu đứng luôn cả xã hội mình đang sống....
Ông Năm suy tính: Chúng nó phá vườn dưa của mình, mình sẽ qua phá nhà chúng nó, chúng nó sẽ quay lại đốt nhà mình - mình sẽ chém chúng nó - dòng họ chúng nó sẽ báo thù và chém lại mình… Rốt cuộc, không lẽ vì vườn dưa mà cả hai dòng họ phải chết oan uổng?!...